Vụ bom nổ nguyên tử mô hình 3D hé lộ nó có thể tiêu diệt tiểu hành tinh lớn cỡ 100 m và không phải giải pháp hàng đầu để bảo vệ Trái Đất. Hầu hết mọi tiểu hành tinh đường kính từ một kilomet trở lên đều được các nhà nghiên cứu đã lập bản đồ quỹ đạo. Theo Megan Bruck Syal, chúng không phải mối đe dọa trong tương lai gần, nhà nghiên cứu phòng thủ hành tinh ở Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Livermore. Để hiểu rõ hơn về vấn đề này, mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây của jtapper nhé!
Mục Lục
Các nhà nghiên cứu đã lập bản đồ quỹ đạo của hầu hết mọi tiểu hành tinh
Các nhà nghiên cứu đã lập bản đồ quỹ đạo của hầu hết mọi tiểu hành tinh đường kính từ một kilomet trở lên. Theo Megan Bruck Syal, nhà nghiên cứu phòng thủ hành tinh ở Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Livermore; chúng không phải mối đe dọa trong tương lai gần. Thay vào đó, trọng tâm của giới nghiên cứu tập trung vào những tiểu hành tinh tương đối nhỏ; lớn cỡ sân bóng đá, có số lượng cực đông đảo và dễ bị trạm quan sát thiên văn bỏ sót.

Một tiểu hành tinh nhỏ như vậy có thể không phải mối đe dọa lớn so với thiên thạch 10 km; đâm xuống Trái Đất cách đây 66 triệu năm. Nhưng thiên thạch phát nổ phía trên Siberia năm 1907 chỉ rộng khoảng 60 m; và sóng xung kích từ vụ nổ san bằng khu rừng rộng 2.071 km2. Sử dụng mô phỏng có độ tin cậy cao; các nhà khoa học báo cáo có thể dùng bom nguyên tử một megaton (tương đương 1.000.000 tấn thuốc nổ TNT); để phá hủy tiểu hành tinh dài 100 m. Khoảng 99,9% khối lượng tiểu hành tinh; sẽ bị phá vỡ nếu phóng bom nguyên tử vào vật thể ít nhất hai tháng trước thời điểm va chạm với Trái Đất theo dự đoán.
Giới nghiên cứu có thể nhận dạng tiểu hành tinh bay về phía Trái Đất
Trong điều kiện lý tưởng, giới nghiên cứu có thể nhận dạng tiểu hành tinh; bay về phía Trái Đất trước nhiều thập kỷ. Khi đó, có thể điều khiển tàu vũ trụ không người lái đâm vào tiểu hành tinh; với lực tác động đủ mạnh để chúng bay chệch đường. Biện pháp này; sẽ được thử nghiệm lần đầu tiên vào năm sau trong nhiệm vụ Double Asteroid Redirection Test (DART) của NASA.
Nhưng biện pháp trên không phù hợp với tiểu hành tinh; có thể đâm vào Trái Đất trong vòng vài năm nữa. Khi đó, việc thay đổi đường bay của nó; bằng lực tác động có thể quá chậm trễ. Tiểu hành tinh có thể vỡ thành nhiều mảnh nhỏ; và nhiều mảnh có thể rơi xuống các địa điểm trên Trái Đất. Sử dụng vụ nổ nguyên tử để phá hủy tiểu hành tinh sẽ là biện pháp cuối cùng; theo Patrick Michel, chuyên gia ở Đài quan sát Côte d’Azur.
Nhóm nghiên cứu đứng đầu là Patrick King
Nhóm nghiên cứu đứng đầu là Patrick King; nhà vật lý ở Phòng thí nghiệm vật lý ứng dụng thuộc Đại học Johns Hopkins lập mô phỏng 3D; để kiểm tra vụ nổ bom nguyên tử có thể cứu Trái Đất hay không. King theo dõi tiểu hành tinh 100 m bay về phía Trái Đất theo 5 quỹ đạo khác nhau; và phóng bom nguyên tử một megaton vào nó trong mô phỏng. Kết quả cho thấy vụ nổ xảy ra hai tháng trước ngày va chạm; dự kiến có thể đảm bảo gần hầu hết mọi mảnh vỡ của tiểu hành tinh không rơi xuống Trái Đất. Bất kỳ mảnh nhỏ nào còn sót lại đều sẽ bốc cháy trong khí quyển; theo tiến sĩ Bruck Syal, đồng tác giả nghiên cứu.

Liệu phương án này có hiệu quả?
Các nhà nghiên cứu đã lập bản đồ quỹ đạo của hầu hết mọi tiểu hành tinh đường kính từ một kilomet trở lên. Theo Megan Bruck Syal; nhà nghiên cứu phòng thủ hành tinh ở Phòng thí nghiệm quốc gia Lawrence Livermore; chúng không phải mối đe dọa trong tương lai gần. Thay vào đó, trọng tâm của giới nghiên cứu tập trung vào những tiểu hành tinh tương đối nhỏ; lớn cỡ sân bóng đá, có số lượng cực đông đảo và dễ bị trạm quan sát thiên văn bỏ sót.
Một tiểu hành tinh bé như vậy nghe có vẻ không quá nguy hiểm; so với thiên thạch khổng lồ dài 6,2 dặm đâm vào Trái Đất 66 triệu năm trước. Tuy nhiên, một thiên thạch phát nổ trên Siberia vào năm 1908 chỉ có chiều ngang chỉ khoảng 200 feet; nhưng sóng xung kích của vụ nổ đã san bằng khu rừng rộng 2.071 km2. Tiến sĩ Bruck Syal cho biết: “Đó là quy mô, độ dài của toàn bộ khu vực tàu điện ngầm ở Washington D.C”.